
Tuổi thơ hồn nhiên
Nên tủ sách nhà tôi hồi đó vô thiên lủng những cuốn sách kiểu “đọc vị tâm lý”, “khám phá ngôn ngữ cơ thể”, “sự thật đằng sau những lời nói”… Nhưng khi lớn hơn rồi, tôi lại nhận ra việc chúng ta “đọc được suy nghĩ” của người khác chẳng còn là một điều gì vui vẻ nữa! Đặc biệt là trong chuyện tình cảm.
Là khi chúng ta yêu một ai đó, tôi chọn yêu dại khờ thay vì yêu bằng sự tỉnh táo. Vợ tôi thường trêu tôi rằng “Anh mà là phụ nữ chắc anh có bầu đến cả chục lần rồi mất”. Bảo tôi ngố cũng đúng. Bởi tôi vẫn cho rằng, trong chuyện tình cảm, việc chúng ta “đọc được suy nghĩ” của đối phương sẽ khiến tình yêu ấy bớt hồn nhiên đi. Có thể chúng ta sẽ dễ bị lừa phỉnh hơn thật, sẽ đau đấy nếu chúng ta không biết họ đang thực sự nghĩ gì mà chỉ tin vào những lời họ nói. Nhưng có hề chi, tôi vẫn cho rằng, mỗi người chúng ta gặp, mỗi mối quan hệ chúng ta có, đều là bởi nó đã được sắp đặt cả rồi. Như một thứ duyên số vậy. Người tốt với ta là bởi ta đã từng sống tử tế với những người khác trước đó. Người xấu với ta không hẳn vì ta đã từng xấu với ai đó trước kia, mà có khi đó chỉ là một thử thách, một bài học giúp chúng ta trưởng thành hơn. Thay vì cố đọc suy nghĩ của họ, tôi chọn khám phá và thưởng thức họ.
Tôi vẫn tin (khờ ngốc đúng không?) về việc tình yêu có thể biến đổi một con người. Khi chúng ta yêu đủ một ai đó, tự nhiên là chúng ta sẽ đọc được những thứ họ không nói ra thành lời. Khi tình yêu ấy đủ lớn, nó sẽ tạo ra sự gắn kết và thông suốt giữa hai con người xa lạ ấy lại với nhau. Là tình yêu chân thành và dốc lòng vậy. Dù không phải lúc nào cũng đúng cả đâu, nhưng tôi là týp người thích những khoảnh khắc cuộc đời và sống với những khoảnh khắc đó chứ không phải những cam kết bền lâu, vĩnh hằng, vĩnh cửu, mãi mãi.
Sống hồn nhiên với mỗi khoảnh khắc chúng ta có, chúng ta đang trải qua. Để thưởng thức nó thay vì phân tích nó. Nhìn vào nó từ phía những điều tốt đẹp và đón nhận nó, ngay cả khi nó xấu đi. Bởi xét cho cùng, một cuộc đời là mấy lần được yêu như thế đâu kia chứ, phỏng ạ? Để ngay cả khi nó có kết thúc, nó có làm bạn đau đớn, thì bạn cũng đã từng hạnh phúc đến thế nào với nó mà, nhớ không?
Nếu “đọc được suy nghĩ của nhau” có lẽ cuộc đời này không còn tình yêu nữa.
Hoàng Anh Tú
BÌNH LUẬN