
Yếu đuối đi, chả sao hết!
Chúng ta đang sống trong một thế giới toàn những kẻ mạnh mẽ, kiên cường nên yếu đuối cần phải che giấu. Thừa nhận yếu đuối khiến ta xấu hổ. Một phụ nữ sau ly dị chồng sẽ phải tỏ ra mình mạnh mẽ kiên cường và… hạnh phúc tràn trề, sexy lồng lộn. Nhiều người coi nước mắt như axit mà không dám khóc, sợ nó huỷ hoại lòng tự ái cũng như khí chất của mình. Ta có ra sao cũng nhất quyết không mở lời xin trợ giúp vì chỉ có kẻ kém cỏi mới phải vẫy cờ trắng. Hoặc thậm chí, trong nhiều cuộc cãi vã, dù biết mình sai, nhiều người vẫn không thừa nhận vì cảm thấy nó không khác gì lời thú nhận: Tôi- Là- Kẻ- Yếu. Ai cũng tranh thắng vì thua đồng nghĩa với thấp kém đi, yếu đuối hơn.
Không! Đừng sợ sự yếu đuối. Yếu đuối là một phần tự nhiên của con người. Che giấu sự yếu đuối bằng việc cố gồng mình lên chỉ khiến mọi thứ tệ hơn. Sự giả vờ mạnh mẽ có thể dẫn đến căng thẳng, lo âu, thậm chí là trầm cảm, bởi vì chúng ta đang cố gắng gồng gánh một trọng lượng mà lẽ ra có thể được san sẻ. Việc thừa nhận rằng mình yếu đuối không phải là dấu hiệu của sự yếu kém, mà là bước đầu tiên để chữa lành và tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác. Một trong những điều kỳ diệu của việc thừa nhận sự yếu đuối là nó giúp chúng ta xây dựng mối quan hệ chân thành và sâu sắc hơn. Khi bạn chia sẻ nỗi đau, nỗi sợ hãi hay sự bất an của mình với người khác, bạn đang mở ra cánh cửa để họ hiểu bạn hơn. Đồng thời, bạn cũng cho phép họ chia sẻ những yếu đuối của chính họ. Chính sự đồng cảm này sẽ làm cho mối quan hệ trở nên bền chặt và ý nghĩa hơn.
Hoàng Anh Tú
BÌNH LUẬN