
Muôn kiểu những ông chồng độc hại
Những người chồng mở miệng ra là nói: “Em may mắn lắm mới cưới được anh đấy! Phụ nữ xấu như em có anh rước là may mắn lắm rồi! Biết điều mà ngoan”. Luôn nói chuyện với vợ bằng giọng điệu coi thường, mỉa mai. Chưa bao giờ chịu lắng nghe vợ. “Hề hước” bỉ bai vợ bất cứ khi nào có dịp. Sự tôn trọng ở đâu trong những gã chồng như thế?
Lại có những người chồng “quan tâm” vợ như thể vợ là “tù nhân” của họ. Yêu cầu vợ phải báo cáo từng phút một các hoạt động của vợ. Cấm đoán vợ đi gặp bạn bè, người thân. Muốn về nhà ngoại cũng phải xin phép mà được hay không tuỳ tâm trạng của chồng. Giám sát điện thoại, mạng xã hội của vợ thường xuyên. Đó đâu phải là yêu, đó là sở hữu, là kiểm soát. Biến hôn nhân thành nhà tù và mình là giám ngục.
Một kiểu chồng độc hại nữa là chồng lười. Trốn tránh việc nhà, chăm sóc con cái. Mặc nhiên vợ phải làm tất. Không đóng góp tài chính thì chớ còn đổ lỗi cho vợ mọi vấn đề trong nhà. Cái câu “Em ở nhà cả ngày có gì đâu mà kêu mệt” hay “Tại em không biết quản lý tiền bạc nên mới túng thiếu” nghe mà hèn làm sao, vô trách nhiệm thế! Sao bạn còn yêu họ, còn tin rằng họ yêu bạn kia chứ?
Những người chồng luôn đứng về phía mẹ họ mà đổ lỗi cho bạn, phủ nhận cảm xúc của bạn, im lặng khi bạn bị xúc phạm cũng vậy. Độc hại vô cùng. Mẹ chồng có thể không hợp với bạn vì khác biệt thế hệ, vì tính cách khác nhau nhưng chồng bạn thì không phải là người dưng xa lạ nhé! Một người chồng như thế thử hỏi trong anh ta có chút nào yêu thương bạn không?
Một người chồng không chỉ là người đồng hành cùng bạn trong hôn nhân này. Anh ta còn phải là người đồng cảm với bạn. Nếu không có sự đồng cảm đó, anh ta chẳng hề yêu bạn như bạn nghĩ đâu. Anh ta chỉ yêu chính bản thân anh ta thôi. Ích kỷ và độc hại vô cùng. Phớt lờ cảm xúc của vợ, không quan tâm đến sở thích hay cảm xúc của vợ thì đâu có yêu vợ đâu. Bạn giữ làm gì một người chồng như thế chứ?
Giữ họ chỉ là giữ kẻ coi thường phụ nữ để mà chịu đựng những bạo hành tâm lý thậm chí là bạo hành thể chất. Giữ kẻ độc đoán, ích kỷ đó sẽ làm cho bạn trầm cảm hơn, áp lực hơn. Cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình.
Đừng mong họ thay đổi vì những độc hại đó đã thuộc về bản chất rồi! Hãy rời khỏi họ để an toàn cho mình, để trong lành lại đời mình. Bạn được quyền hạnh phúc mà, nhớ không?
Hoàng Anh Tú
BÌNH LUẬN