Mẹ chồng tương lai khoe khoang sự giàu có, nhưng khi bà đưa ra yêu cầu, bố tôi không chấp nhận tổ chức đám cưới
Ngay từ khi mới yêu, tôi đã thấy bản thân mình và bạn trai có sự khác biệt về gia đình. Nếu như tôi sinh ra trong một gia đình bình dân thì anh là quý tử con nhà giàu. Ban đầu tôi không muốn yêu nhưng do anh theo đuổi nhiệt tình nên tôi mới đồng ý. Tôi cũng thử thách anh nhiều lần xem tình cảm đối với tôi có thật lòng hay không. Không ít lần, anh phải nhờ bạn thân của tôi rủ tôi đi chơi, tôi mới đồng ý. Bạn bè ai cũng khen tôi tốt phước mới có được người yêu vừa đẹp trai, vừa giàu có.
Nhưng khi tôi đưa anh về ra mắt bố mẹ, bố tâm sự: "Bố chẳng quan trọng là nhà nó giàu có hay không, cơ bản đức tính phải tốt, sống biết yêu thương và biết điều con ạ. Con nên lựa chọn cho kĩ, đừng để bố mẹ phải lo lắng nhiều". Tôi vốn là đứa biết nghe lời nên khi bố nói vậy, tôi làm gì cũng thận trọng hơn.
Với mẹ chồng tương lai, tôi gặp nhiều lần, bà luôn tỏ vẻ thân thiện và vui vẻ. Bà còn hay nói đùa: "Sau này làm con dâu bác thì không phải ngại. Bác tính thanh niên lắm, không suy nghĩ cổ hủ như người khác đâu. Miễn sao hai đứa sống hạnh phúc bên nhau là được". Tôi thấy tính tình mẹ bạn trai cũng khá ổn. Đôi lúc bà hay rủ tôi đi mua sắm, bà chọn đồ đắt tiền và bảo tôi chọn cùng để bà thanh toán luôn nhưng tôi không bao giờ đồng ý. Tôi nghĩ, mình mới chỉ là bạn gái thôi thì vẫn phải giữ khoảng cách nhất định, chứ nếu là con cái trong nhà thì khác.
Ba năm yêu nhau trôi qua, tình cảm của tôi và bạn trai ngày càng tiến triển sâu đậm. Chúng tôi quyết định sẽ về xin phép bố mẹ hai bên tổ chức đám cưới. Lần đầu tiên gặp nhau, chúng tôi thuê một nhà hàng ấm cúng để bố mẹ gặp gỡ bàn bạc.
Hôm đó, bố bạn trai không nói gì nhiều nhưng mẹ anh thì liên tục kể lể về gia sản trong nhà, bà nói: "Chúng tôi kinh doanh nhiều đời, vốn liếng có thể giúp con cháu sống thoải mái, không phải lo nghĩ gì. Cưới xong tôi sẽ cho hai đứa nhà lầu xe hơi". Lúc ấy, tôi thấy sắc mặt bố không vui cho lắm vì đằng trai khoe khoang quá lố.
BÌNH LUẬN