Bố mẹ chồng mua nhà cho ra ở riêng nhưng chị gái không chịu, tôi trách chị dại để rồi chỉ biết đem lòng ngưỡng mộ
Chị Hà và tôi là chị em cùng mẹ khác cha. Chị là con riêng của mẹ, nhưng chúng tôi rất thân và thương nhau, không hề có hiềm khích hay ghen ghét gì cả. Nếu so với tôi, chị Hà còn thiệt thòi hơn nhiều. Chị không được ở cùng với bố, không được bố quan tâm yêu thương. Cho dù bố tôi có coi chị như con nhưng cũng chẳng thể nào thay thế bố ruột được.
Ngày chị đi lấy chồng, tôi đang du học ở nước ngoài không về được. Nhà chồng chị cơ bản là ổn, hai bác về hưu, có một con trai duy nhất. Anh rể tôi nghề nghiệp ổn định, thương vợ lắm. Đi học xong, đến ngày về chị tôi đã đẻ 2 đứa. Nhìn chị chăm tụi trẻ tôi thấy phục vì vất vả quá.
Về nước một năm, tôi cũng lấy chồng. Nhưng tôi khác chị Hà, vợ chồng tôi ở riêng, chưa có kế hoạch sinh con ngay. Chồng lớn hơn tôi tận 11 tuổi nên khá chiều chuộng tôi. Tôi lấy chồng nhưng cũng như hồi độc thân, tự do, chẳng vướng bận gì. Chứ bảo tôi ở chung với nhà chồng, nghỉ làm để ở nhà chăm con chắc tôi không chịu được. Sau này có con, chắc tôi sẽ tìm người giúp việc. Phụ nữ nên sống cho mình nhiều hơn là chịu thiệt.
Lâu lâu tôi lại qua nhà chị gái chơi, lần này chị kể với tôi, bố mẹ chồng chị tính mua nhà cho hai vợ chồng ra ở riêng. Căn chung cư 2 tỷ xa trung tâm thành phố nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Vậy mà anh chị từ chối, bảo mẹ cứ cho thuê lấy tiền sinh hoạt. Tôi trách chị dại, cơ hội đến không biết nắm bắt, lại còn từ chối. Ra ở riêng là mơ ước của các nàng dâu, chưa kể lại không mất tiền mua nhà thì chẳng tội gì không nhận. Tôi không hiểu chị Hà nghĩ gì nữa.
Bực mình trước quyết định của chị, tôi phân tích, khuyên đủ điều để chị nghĩ lại. Vậy mà chị lắc đầu bảo: "Em nghĩ thế là sai rồi. Chị ở với bố mẹ chồng hơn 5 năm qua rất sướng, không hề khổ hay áp lực. Bố mẹ chồng chị lo hết mọi thứ rồi trông con cái hộ. Chị làm dâu còn sướng hơn ở nhà với mẹ. Chẳng tội gì ra ngoài em ạ, vừa khổ vừa tốn kém, cái gì cũng phải lo hết".
Tôi không ngờ chị làm dâu lại sướng như vậy. Chị tâm sự về mẹ chồng, về cuộc sống làm dâu với sự hãnh diện, không hề giả tạo chút nào. Đúng là ở với mẹ đẻ, chị là con gái lớn phải làm đủ điều, chưa kể mẹ và chị khắc khẩu hay cãi nhau. Còn mẹ chồng chị và chị thì chưa cãi nhau bao giờ. Chị càng nói tôi càng ngưỡng mộ gia đình nhà chồng chị. Có lẽ chị là số ít nàng dâu được nhà chồng thương yêu như thế.
BÌNH LUẬN